LẠC DÒNG



BÊN KIA NỬA ĐỜI NGÆ  NGÁC



VƯỜN NHO ĐẮNG



CON MA NHÀ HỌ HỨA



SÀI GÒN CÓ MỘT NGà TƯ



GIẤC MỘNG VÀNG SON


ĐT phòng vé:
028 3970 3138
Đường dây nóng:
0977 553 191
085 9535 908

Xin Quý khán giả vui lòng đến Phòng Vé để lấy vé trong vòng 24 giờ sau khi Ä‘ã đặt vé.

TIN TỨC

Mùa Vu Lan, ngẫm về "Bông hồng cài áo"

phunuonline.com.vn - Những đứa con dù Ä‘ã lá»›n khôn, Ä‘ã trưởng thành, vẫn cứ ngÆ¡ ngác như trẻ thÆ¡ khi không còn mẹ. ...Xem tiếp
 

Mùa Vu Lan, đi xem Bông hồng cài áo phiên bản 2019

24hsongxanh - Sau bao năm làm “huyền thoại kinh Ä‘iển” cá»§a sân khấu Sài Gòn, vở kịch *Bông hồng cài áo* gắn liền vá»›i tên tuổi Ä‘oàn kịch nói Kim Cương Ä‘ã trở lại, trên sân khấu kịch Hoàng Thái Thanh vá»›i nhiều xúc cảm khác nhau. ...Xem tiếp
 
Xem tất cả bài viết...

Đạo diễn Ái Như: Sân khấu như bóng mát giữa cõi người

SGTT.VN - Người phụ nữ rất Huế ấy Ä‘ã trải qua tuổi thÆ¡ thiếu hụt tình cha, má»™t tuổi trẻ đầy dằn vặt giữa những lá»±a chọn sống còn… để tìm cách kể cho công chúng kịch nói nghe những câu chuyện tình thật dung dị, đằm thắm, tạo ra những bóng mát giữa cuá»™c đời trần trụi cá»§a họ.

 

Con người quyết liệt, Ä‘ã làm gì là làm tá»›i cùng cá»§a chị dường như trái ngược vá»›i vẻ ngoài thật dịu dàng, mong manh...

Thá»±c ra Ä‘ó là hai mặt cá»§a má»™t bản thể. Tôi nhá»› ở Huế mùa hè rất nóng, còn mùa mưa thì rất dài. Là con út trong gia Ä‘ình, thể chất yếu á»›t, nên mùa nắng tôi đến trường, còn mùa mưa thì bị ốm phải nằm nhà. Năm tôi mười tuổi, ba qua đời, tuổi thÆ¡ tôi cÅ©ng tan theo như má»™t viên Ä‘á ném xuống hồ. Ngày ngày theo mẹ Ä‘i chợ, băng qua những ngọn đồi dốc ngược, tôi cứ cố chạy theo để vượt lên trước, mẹ bảo: “Con đừng nhìn dốc, hãy nhìn dưới chân để thấy đường bằng”. Lời mẹ bám theo tôi như má»™t bí quyết sống. Gần như má»™t quán tính, làm gì cÅ©ng ráng từng chút má»™t, vấp té đứng dậy Ä‘i tiếp, Ä‘i và Ä‘i.

Nhưng chính mẹ chị Ä‘ã phải… chịu thua cô con gái cứng đầu, để ra Ä‘i mà không có chị, người mà bà yêu thương nhất?

Đó thá»±c sá»± là má»™t quyết định khiến tôi Ä‘au đớn mãi. Mẹ là thần tượng cá»§a tôi, má»™t người phụ nữ trải qua tuổi thÆ¡ quá vất vả, rất bản lÄ©nh, tá»± mình vượt qua mọi khó khăn để gầy dá»±ng nên cÆ¡ nghiệp cho con cái, rồi lại bị Ä‘ánh tư sản đến trắng tay… Sau những thất bại cá»§a cuá»™c đời, mẹ vẫn rất bình tÄ©nh. Tôi Ä‘ang học diá»…n viên, mẹ bắt phải nghỉ học, tìm mọi cách cho tôi sang Mỹ. Tuyệt vọng, tôi lấy chồng, sinh con, lúc ấy, nhìn gia Ä‘ình nhỏ cá»§a tôi, mẹ má»›i không ngăn cản nữa… Tôi Ä‘ã quyết định ở lại vì má»™t lý do rất đơn giản: tôi cảm thấy mình phải làm sân khấu, không thể nào khác được. Đi Ä‘âu cÅ©ng phải làm, phải học, nhưng Ä‘ây là nÆ¡i gần gÅ©i nhất, là nÆ¡i cá»§a mình, là nÆ¡i tôi quen thuá»™c. Tôi nhá»› mãi ngày mẹ ra Ä‘i. Mẹ mặc má»™t chiếc áo dài nâu và quay Ä‘i, không nhìn tôi má»™t lần nào, dù tôi ôm mẹ khóc như mưa. Sau Ä‘ó mẹ quy y. Tôi cảm thấy rất có lá»—i đối vá»›i mẹ, nhưng không thể nào làm khác được. Tôi nghÄ© ở Ä‘ây mình còn không được sống trọn vẹn vá»›i Ä‘iều mình yêu thích thì chắc gì qua bên ấy tôi tìm thấy hạnh phúc. CÅ©ng may là sau này mẹ hiểu ra chọn lá»±a cá»§a tôi là Ä‘úng, năm 1996, mẹ Ä‘ã hồi hương, và năm 2000 mẹ mất ở quê nhà. Nhân vật bà Hai trong Ná»­a đời ngÆ¡ ngác phảng phất bóng dáng mẹ tôi. HÆ¡n ai hết, tôi hiểu sá»± giận hờn, lạnh lòng cá»§a mẹ, bởi mẹ rất thương tôi. Chỉ tại tôi giống mẹ, cÅ©ng rất kiên định.

Bắt đầu làm lại cuá»™c đời bằng má»™t tá»§ thuốc lá ven đường, Ä‘iều gì Ä‘ã giúp chị trở lại vá»›i khát khao cá»§a mình?

 

Tâm huyết cá»§a tôi là muốn tạo ra má»™t sân khấu riêng để kể những câu chuyện tình yêu, như má»™t bóng mát để mọi người có thể nghỉ chân giữa buổi trưa đầy nắng gắt, để giải trí và có Ä‘ôi Ä‘iều suy tư, để tin rằng cuá»™c đời vẫn còn tươi đẹp.

Chồng tôi lúc Ä‘ó dạy đại học Bách khoa, đồng lương ít ỏi, hai vợ chồng sống nhờ tá»§ thuốc lá cá»§a tôi ở góc đường nhà văn hoá Thanh Niên. Kế bên tá»§ thuốc có kiốt bán sách, ngày ngày tôi thường mượn sách ở Ä‘ó đọc, nhìn Thành Lá»™c, Hồng Đào Ä‘i ngang qua chá»— mình bán đến trường. Hình ảnh Ä‘ó tôi không bao giờ quên, tá»§i thân ghê lắm. Rồi gia tài ít ỏi cá»§a chúng tôi không cánh mà bay bởi bị giật nợ. Tôi lăn lưng làm đủ nghề kiếm sống, ra xa cảng miền Tây mua đường cục, đường ký về bỏ sỉ cho các xe rau má, chở từng giạ gạo Ä‘i bỏ mối các chợ, bán bánh bá»™t lọc… Từ nhỏ tôi Ä‘ã biết tá»± lập, tá»± kiếm tiền Ä‘i học, nên cÅ©ng chẳng thấy cá»±c nhọc gì, chỉ day dứt suốt là không được học nghề mình yêu thích. Chồng tôi Ä‘ã nhìn thấy sá»± day dứt ấy, và động viên tôi trở lại trường, học đạo diá»…n. Dù có gián Ä‘oạn, gãy khúc, nhưng nhìn lại, tôi thấy chính những lúc gián Ä‘oạn ấy càng làm chín thêm khát khao cá»§a mình.

Diá»…n – dá»±ng – viết, cả ba vai trò cá»§a chị đều có sá»± cá»™ng hưởng cá»§a Thành Há»™i, vá»›i nhiều tác phẩm viết chung cá»§a hai người mang tên Hoàng Thái Thanh, má»™t sá»± đồng Ä‘iệu bền lâu hiếm thấy cá»§a làng kịch thành phố…

Chúng tôi cá»™ng tác vá»›i nhau từ năm 1989, khi tôi làm vở tốt nghiệp, tìm mãi vẫn chưa có kịch bản ưng ý. Lúc ấy, tôi chợt nhá»› đến Hoà âm Ä‘iền dã do Bùi Giáng dịch, hồi ký cá»§a má»™t luật sư, rất kịch tính, và nhờ anh cùng viết, lấy bút danh Hoàng Thái Thanh. Sở dÄ© có bút danh này là vì cả hai đều rất ngưỡng má»™ ca sÄ© Thái Thanh, má»™t nghệ sÄ© – diá»…n viên tuyệt vời cả về giọng hát và phong cách. Chúng tôi bổ sung cho nhau, học hỏi lẫn nhau… từ má»™t tình huống kịch, từ Ä‘ó làm đầy lên lý lịch nhân vật, nảy ra ý tưởng kịch bản, xây dá»±ng câu chuyện… má»™t cách làm ngược vá»›i tư duy thông thường cá»§a tác giả kịch bản. Anh Há»™i rất mạnh về miêu tả, vẽ ra hình dáng nhân vật, còn tôi mạnh về chi tiết. Anh luôn là người phản biện, “chặn” tôi lại trước những câu hỏi để tìm ra hướng Ä‘i Ä‘úng hÆ¡n, hay hÆ¡n.

Trong cuá»™c sống và giảng dạy, chị là người trải lòng không giấu giếm, nhưng sao những nhân vật cá»§a chị lại là mẫu người cất giấu?

Tôi luôn sẵn sàng trả lời các câu hỏi cá»§a học trò tá»›i khi nào không trả lời được nữa thì sẽ hỏi người khác, chứ không giấu nghề. Trong ứng xá»­, tôi thích sá»± thẳng thắn, trước sau như má»™t, Ä‘ã hẹn là y lời, không nói khác khi ở sau lưng… Nhưng trong nghệ thuật, tôi học được má»™t Ä‘iều: không thể “cởi ra” tất cả. Cuá»™c đời như má»™t mối tÆ¡ vò, phải thắt Ä‘ã rồi má»›i từ từ gỡ được. Những nhân vật phụ nữ cá»§a tôi trong Hãy khóc Ä‘i em, Cảm Æ¡n mình Ä‘ã yêu em, Ná»­a đời ngÆ¡ ngác… giống như những sợi tÆ¡ trời vậy, mỏng manh lắm, nhưng khi kết lại những ná»—i Ä‘au, ná»—i buồn ấy thì bền chặt lắm. Tôi yêu sá»± chịu đựng vô bờ cá»§a những người phụ nữ đất nước mình.

Điều gì làm chị buồn nhất, tuyệt vọng nhất khi nghÄ© về nhân tình thế thái hôm nay?

 

Họ là những người cứ bị hẫng Ä‘i trong hạnh phúc. Các nhân vật cá»§a tôi dường như đều phát triển theo chiều hướng Ä‘ó. Trong Ná»­a đời ngÆ¡ ngác, Lê Ä‘ã Ä‘ánh mất hạnh phúc không phải tá»± mình mà vì quá yêu thương, bởi vì Lê cÅ©ng rất khờ dại. Còn Lý, “em thường cho anh cả cuá»™c đời”, dâng hiến thế, Ä‘i theo lầm lÅ©i thế mà vẫn bị Ä‘óng sầm cánh cá»­a… Sá»± Ä‘óng cá»­a cá»§a Tư Nhá»› vẫn chỉ là trốn chạy, ngay cả Hoài, bà Hai cÅ©ng quá cô đơn, ngÆ¡ ngác, giống như có gì Ä‘ó hẫng Ä‘i… Má»—i người đều có má»™t tầng rá»—ng mất mát ở trong lòng, và họ đều Ä‘au khổ bởi quá yêu thương, rồi cứ mải miết chạy tìm nhau. Nếu vô tâm Ä‘i má»™t chút, lạnh lòng má»™t chút thì Ä‘âu có ngÆ¡ ngác thế. Điều tôi sợ nhất là sá»± lãnh đạm, bá»™i bạc, giả dối cá»§a con người. Lãnh đạm trước ná»—i Ä‘au cá»§a người khác, và lãnh đạm cả vá»›i chính mình. Nhưng cuá»™c đời thì đầy rẫy sá»± lãnh đạm, tôi Ä‘ã nếm trải hết, càng lúc càng nhiều… nó làm tôi bức xúc ghê gá»›m, và muốn đưa vào nghệ thuật, như má»™t cách để giải toả chính mình. Nếu không, sẽ bị tổn thương ghê gá»›m. Có lẽ vì thế mà những vở dá»±ng cá»§a tôi luôn hướng tá»›i kết thúc có hậu, như má»™t ước mÆ¡ làm thoả mãn khao khát cá»§a người xem. Tôi muốn khán giả được đền Ä‘áp, vì cuá»™c đời Ä‘ã quá Ä‘au buồn rồi. Nghệ thuật là phản ánh xã há»™i, nhưng không phải chỉ dừng ở tả thá»±c, phải hướng người ta tá»›i ước mÆ¡ hướng thiện. Chính sá»± hướng thiện giúp ta Ä‘i tá»›i, để thấy cuá»™c đời đẹp hÆ¡n, Ä‘áng sống hÆ¡n, con người dung dị, thiết tha, chân thành hÆ¡n. Đó cÅ©ng là sứ mệnh cá»§a nghệ thuật.

Người làm nghệ thuật thường bị áp lá»±c luôn phải đổi má»›i để khác mình, Ä‘iều Ä‘ó có mâu thuẫn vá»›i việc luôn phải là chính mình?

Việc làm má»›i mình là yêu cầu bức thiết cá»§a nghệ thuật, để tạo nên cảm xúc má»›i mẻ cho người xem, nhưng làm má»›i mà Ä‘ánh mất mình, bất chấp mọi thứ thì vô nghÄ©a, bởi người ta Ä‘i xem là tìm đến hồn cốt, phong thái cá»§a mình. Để được tá»± do là chính mình cÅ©ng đồng nghÄ©a vá»›i việc phải Ä‘ánh mất nhiều thứ, phải đấu tranh, nhưng tôi chấp nhận, và không nuối tiếc. Phải là chính mình má»›i làm nên bản sắc riêng, vấn đề là bản sắc Ä‘ó không giẫm đạp lên ai, không làm hại ai.

Vá»›i sân khấu má»›i cá»§a riêng mình, chị hy vọng Ä‘iều gì? Áp lá»±c về doanh thu có làm chị mất Ä‘i cảm xúc khi dá»±ng và diá»…n?

 

Nghệ sÄ© Thành Há»™i

“Má»™t con người chỉ có niềm vui duy nhất, Ä‘am mê duy nhất là sân khấu. Đam mê quá cÅ©ng khổ, bởi không còn má»™t tình yêu nào khác để san sẻ, bù đắp, nên rất dá»… thất vọng khi không làm được Ä‘iều mình mong muốn vá»›i sân khấu. Sở dÄ© giữa chúng tôi có được sá»± đồng Ä‘iệu lâu bền, tồn tại được cùng nhau đến hôm nay là vì không ai giành phần hÆ¡n; thành công thì cùng vui, mà thất bại thì cùng chịu. Cả hai chỉ biết cố gắng làm hết sức mình cho tác phẩm tốt nhất”.

Diá»…m Hương, má»™t khán giả cá»§a sân khấu Hoàng Thái Thanh

“Má»—i vở diá»…n cá»§a chị đều Ä‘ánh động vào nÆ¡i sâu thẳm nhất trong tâm hồn tôi. Tôi yêu những nhân vật nữ cá»§a chị, những cuá»™c đời đầy chông gai, Ä‘au khổ, nhưng họ vẫn vượt qua bằng nghị lá»±c và thiên tính nữ cá»§a mình. Đó cÅ©ng chính là chị. Má»™t nghệ sÄ© tài năng, tận tuỵ vá»›i nghệ thuật, rút ruá»™t cho nghề và cho học trò như con tằm nhả tÆ¡, nhưng rất gần gÅ©i, chân thật vá»›i bạn bè, chẳng có vẻ gì là má»™t ngôi sao. Dù rất bận rá»™n, nhưng chị vẫn dành cho những khán giả bình thường như tôi những buổi càphê, trò chuyện thoải mái, nói được hết những suy nghÄ© cá»§a mình”.

Khi kết hợp cùng Lê Bảo Anh, Thành Há»™i làm sân khấu Hoàng Thái Thanh, chúng tôi Ä‘ã xác định sẵn sàng chịu lá»— má»™t vài năm, nên bây giờ còn trong mức lý tưởng. Dẫu biết Hoàng Thái Thanh Ä‘ang chờ đợi khán giả, nhưng chúng tôi vẫn giữ được sá»± bình tÄ©nh, kiên nhẫn. Tâm huyết cá»§a tôi là muốn tạo ra má»™t sân khấu riêng để kể những câu chuyện tình yêu, như má»™t bóng mát để mọi người có thể nghỉ chân giữa buổi trưa đầy nắng gắt, để giải trí và có Ä‘ôi Ä‘iều suy tư, để tin rằng cuá»™c đời vẫn còn tươi đẹp. Tôi chọn tình yêu, vì trong tận cùng má»—i con người đều khao khát được sống và được yêu thương. Yêu thương bao giờ cÅ©ng ấm áp hÆ¡n là giẫm đạp lên nhau, thù hận nhau.

Chị có tin vào tình yêu không? Má»—i khi Ä‘au khổ, chị làm thế nào để thoát khỏi nó?

Tôi tin vào tình yêu, nhưng rất dá»… bị tổn thương. Má»—i khi Ä‘au tôi thường ngồi xuống để trấn tÄ©nh, lý giải, tìm ra lối mở. Không phải mọi thứ đều bế tắc, khi mình bình tÄ©nh sẽ tìm ra lối thoát. Tôi là người lạc quan quá chăng? Không phải vậy Ä‘âu, có lúc quá mệt mỏi, tôi nằm im suốt mấy ngày trời, khóc cho hả hê, cho nguôi ngoai, rồi lại lồm cồm bò dậy. Đó là cách tôi tá»± chữa lành vết thương cho mình.

Trong tình yêu, Ái Như là người như thế nào? Chị ảnh hưởng từ ai những triết lý về tình yêu?

Tôi bị phê bình là người nguá»™i lạnh, ít khi thể hiện tình cảm. Trong tình yêu, cần nhất là sá»± tôn trọng và chia sẻ. Sá»± tôn trọng làm ta cảm thấy được nâng lên, hiểu hÆ¡n về giá trị bản thân, và tá»± do hÆ¡n trong sáng tạo. Còn chia sẻ làm cho tình yêu bền vững, vÆ¡i Ä‘i gánh nặng và giúp cho mình được chắp cánh. Trong tình yêu, đừng kìm giữ nhau, kìm giữ chỉ làm mất lòng tin và tổn thương nhau mà thôi… Khi viết bá»™ ba Thá»­ yêu lần nữa, Màu cá»§a tình yêu, Cảm Æ¡n mình Ä‘ã yêu em… má»—i vở đều có cảnh kết là bản Mưa hồng: “Cuá»™c đời Ä‘ó có bao lâu mà hững hờ”… Tại sao không dành những gì tốt đẹp cho nhau, tại sao không làm những gì khi mình có thể. Tại sao cứ cạn lòng vá»›i nhau, tại sao tuyệt vọng? Nếu nghÄ© thế, Trịnh Công SÆ¡n là người lý tưởng nhất. Hãy yêu nhau Ä‘i, cuá»™c đời này có thể đẹp lắm nếu như ta bá»›t Ä‘i má»™t chút giận, má»™t chút sân si, tham vọng. Bá»›t Ä‘i không dá»…, nhưng nếu mình muốn, nếu mình có thể mở lòng hÆ¡n, cuá»™c đời sẽ thay đổi khi chúng ta thay đổi.

thực hiện: Kim Yến
ảnh: HTT

(Theo SGTT)

(Bình luận bên dưới của bạn sẽ được gửi trực tiếp đến chúng tôi)
Sân khấu kịch Hoàng Thái Thanh xin chân thành cám ơn những đóng góp ý kiến từ phía Quý khán giả.

Xem tất cả vở diễn >>
 
Trang chủ | Giới thiệu | Tin tức | Lịch diễn | Vở diễn | Nghệ sĩ | Thư viện hình | Liên hệ |
Số lượt truy cập:
Copyright © 2011 Sân khấu Kịch Hoàng Thái Thanh
CÔNG TY TNHH DỊCH VỤ GIẢI TRÍ THƯƠNG MẠI CÂY VÀ ĐẤT
Địa chỉ: 6A Phan Xích Long, P.3, Q.PN, TP.HCM
Mã số thuế: 0310820348